Tính cách của em từng khiến tôi không thích và đôi lúc cảm thấy buồn. Tôi e rằng nếu quay lại, chúng tôi sẽ vẫn chia tay.

Nhiều lần tôi góp ý rằng cuộc sống phải biết tôn trọng nhau, nhưng vợ luôn nói ai cần thì chơi, không thì thôi.

Tôi có trêu ghẹo nhưng cô ấy chỉ ôm tôi ngủ ngon lành. Mặt tôi không xấu, thân hình cân đối vì tập gym đều đặn.

Tôi chỉ nghĩ anh mới tìm hiểu vài tháng và bản thân còn cơ hội, chứ không biết anh có người yêu.

Tôi rất muốn dứt khoát một lần cho xong và nuôi con một mình, xóa bỏ mọi thứ liên quan đến anh.

Em vẫn mãi chưa thể thoát ra được nỗi ám ảnh của quá khứ. Em ước có thể quên anh nhưng trái tim vẫn còn đau lắm.

Tôi không nói gì, chủ định hôm sau sẽ đưa em về dù nhà hai đứa khá xa, khoảng 30 km.

Cô ấy bảo rằng có cảm giác thân thiết với tôi như một người bạn thân nên không giữ khoảng cách.

Trong đầu tôi đột nhiên bật ra như vậy chứ tôi không muốn nghĩ. Mỗi khi như vậy, tôi dừng xe lại và cầu xin.

Ban đầu cô ấy chỉ nói với tôi là quan hệ để giải quyết nhu cầu, xong rồi thôi nên tôi mới đáp ứng cho cô ấy.